CHÁNH PHÁP LÀ THUỐC THẦN DIỆU CHỮA DỨT MỌI TÂM BỆNH CỦA CHÚNG SANH!

Thư viện Chánh Pháp

Đến đây, bài viết này sẽ tổng kết về hành trạng của ngài Giác Tịnh bằng 2 chữ “Phi thường”, nghĩa là “Chẳng thường”. Ngày xưa Tổ sư Minh Đăng Quang đã từng bảo ngài Giác Tánh: “Sau này ông nên theo ông Tịnh, đừng bỏ ổng.”, là Tổ sư đã biết chỗ chẳng thường của ngài Giác Tịnh sẽ khó được huynh đệ chấp nhận, nên đã bảo ngài Giác Tánh theo gắn bó, nhờ vậy mà giữ được đoàn II...
Đức Phật đã an định Hiếu vào chỗ quan hệ huyết thống giữa 2 thế hệ, ngài sáng suốt biết bao! Lâu nay chúng ta cứ hiểu một chiều, nhưng cũng nên khơi lên chiều ngược lại chứ?
Tinh thần không sát hại của nhà Phật là tuyệt đối. Dù cho đó là người, vật, côn trùng, hay là cây cỏ, đệ tử Phật đều không được cố giết hại.
Lần một đánh bốn này thật là ghê gớm. Mà cái chuyện bọn cọp cứ đúng hẹn lại đến thi đấu võ với người mới thật là kỳ lạ. Đâu cũng như có ông bà xui khiến thì phải. Tiếng nhảy vồ, né rồi đánh, tiếng bọn cọp bị trúng đòn đau quá gầm lên… vang khắp cả khu rừng. Bấy giờ thì cả thôn đều kéo lên trợ uy. Tuy có mang theo vũ khí chớ không ai dám làm ẩu, sợ chúng liều mạng.
Mười mùa cây hồng thay lá, mười lần hoa cúc quỳ nở vàng rực núi đồi, nhà sư xét lại thấy mình mười năm ngu si trong nhà đạo, không hơn gì gần hai mươi năm u mê nơi nhà đời! Thử hỏi những tranh chấp thiện ác biết bao giờ mới dừng được đây? Sự khôn ngoan lanh lẹ đâu phải là cách hành xử của một người tu hành chứ?…
Nắng sớm rực rỡ lắm. Nhưng nắng chỉ rực rỡ ở nơi chân tháp trở lên, ở nơi ta đứng, là ở nơi người biết thưởng thức đứng. Còn dưới kia, những bờ tường của chấp thủ và những tòa nhà của bản ngã đã che khuất ánh triêu dương.
“Mình đừng tưới tẩm những hạt giống phiền não nữa, sư huynh thấy đúng không?”, câu nói này cứ vang vang suốt ngày hôm đó và những ngày kế tiếp trong lòng thầy Liễu Sinh…
VÔ NGÃ không phải là một học thuyết !
Trong vũ trụ bao la này, định luật nhân quả đã vận hành cuộc sống cho muôn loài vạn vật. Thế thì mình cứ đối xử với kẻ âm như là đối với người dương thôi.
Như thế, trên một căn gác ở phố núi Đà Lạt, thầy Tâm đã được nghe một câu chuyện rất thú vị.
Trang : 6789101112